Saturday, December 29, 2007

Đêm giao thừa

ĐÊM GIAO THỪA

Aleksandr Blok

Những màn sương mù lạnh lẽo nằm đây
Những đống lửa cháy đỏ bừng rực rỡ
Svetlana thả tâm hồn băng giá
Vào những ước mơ bí ẩn của cuộc chơi

Tuyết xạo xạc - trái tim thót lại
Rồi mặt trăng yên lặng lại hiện ra
Ngoài cổng có ai đang cười rộn rã
Đường phố tối tăm ngoài phía xa xa

Nào hãy nhìn ra ngày lễ tươi vui
Bước xuống bậc thang, che mặt đi thôi
Ôi phiền quá, những dải băng đỏ tươi
Ồ người thương đang đứng bên nhà rồi...

Nhưng sương mù vẫn không lay chuyển
À, ta chờ lúc nửa đêm buông
Ai đó đang thầm thì, cười nói
Và đống lửa vẫn cháy thâu đêm ...

Tuyết xạo xạc - ở phía xa lạnh lẽo
Tia sáng nào đang tìm đến khẽ khàng
Xe trượt tuyết ai vừa mới chạy ngang ...
"Ai đấy?" - chỉ nghe cười đáp lại...

Và bỗng đâu một cơn bão tuyết
Nhuộm khắp hiên nhà trắng xóa một màu
Cơn bão hay ai đang dịu dàng cười nói
Đã bịt mắt tôi trong bão còn đâu ...

Những màn sương mù lạnh lẽo nằm đấy
Mặt trăng khẽ khàng trườn đến xanh xao
Tâm hồn của Svetlana đang ngẫm nghĩ
Và ngượng ngùng với mơ ước ngọt ngào




НОЧЬ НА НОВЫЙ ГОД
Александр Блок

Лежат холодные туманы,
Горят багровые костры.
Душа морозная Светланы
В мечтах таинственной игры.

Скрипнет снег - сердца займутся -
Снова тихая луна.
За воротами смеются,
Дальше - улица темна.

Дай взгляну на праздник смеха,
Вниз сойду, покрыв лицо!
Ленты красные - помеха,
Милый глянет на крыльцо...

Но туман не шелохнется,
Жду полуночной поры.
Кто-то шепчет и смеется,
И горят, горят костры...

Скрипнет снег - в морозной дали
Тихий крадущийся свет.
Чьи-то санки пробежали...
"Ваше имя?"- Смех в ответ...

Вот поднялся вихорь снежный,
Побелело всё крыльцо...
И смеющийся, и нежный
Закрывает мне лицо...

Лежат холодные туманы,
Бледнея, крадется луна.
Душа задумчивой Светланы
Мечтой чудесной смущена...

Sunday, December 2, 2007

Tặng Malvina Mironovna

Sergei Esenin

Tặng Malvina Mironovna


Trong mắt em
Là những đám mây
Trảng cát màu xanh lục
Ngón tay hờ hững
Vuốt lên tà áo đính ren

Gần đó mà xa,
Luôn luôn thế sao em?
Cuộc đời em buồn
Tôi biết mà bất lực.


Сергей Есенин
Мальвине Мироновне —
=

В глазах пески зеленые
И облака.
По кружеву крапленому
Скользит рука.
То близкая, то дальняя,
И так всегда.
Судьба ее печальная —
Моя беда.
9 июля 1916